.
Ký sự pháp đình:

Chén cơm... chan đầy nước mắt

Thứ Bảy, 18/06/2016, 09:37 [GMT+7]

(QBĐT) - Cùng làm nghề thợ xây, lại là bà con trong họ, nhưng chỉ vì xích mích với nhau một câu nói trong bữa ăn mà dẫn đến kẻ vào tù, người thì bị thương tích. Đến khi đứng trước vành móng ngựa họ mới nhận ra rằng, những tội lỗi của mình gây ra còn để lại hậu quả nặng nề mà gia đình và người thân phải gánh chịu...

 

Sự việc bắt đầu từ buổi cơm chiều cuối tháng 8 năm 2015, khi nhóm 6 thanh niên thợ xây tổ chức uống rượu sau một ngày làm việc vất vả. Sau khi vãn “chén chú, chén anh” và đủ “độ phê cơ bản”, Đạo cùng 1 thanh niên trong nhóm rời cuộc nhậu để đi chơi, một lúc sau thì về. Khi đi chơi về, thấy đói bụng, Đạo bảo mọi người trong tổ thợ xây dọn cơm ăn. Nghe vậy, sẵn có hơi men trong người, Nhân – một thợ xây trong nhóm bảo: “Ai ăn thì dọn mà ăn, đây ăn rồi”.

Cả nhóm thợ dọn cơm ăn được một lúc thì Nhân vào ngồi chung cùng mâm cơm, nhưng đã bị Đạo đuổi khỏi mâm. Thấy vậy, anh trai của Nhân nói “ngồi đó ăn chứ không sợ gì cả...”. Lời qua tiếng lại, giữa Đạo và anh trai của Nhân đã xảy ra xô xát. Chứng kiến anh trai mình và Đạo gây gổ nhau, Nhân đã lấy tô cơm đang ăn đánh vào đầu và dùng mãnh vỡ đánh vào má, cổ Đạo rồi sau đó bỏ đi.

Theo kết quả điều tra, Đạo bị một vết thương ở đỉnh trán dài 0,5cm; vết thương ở cổ dài 15cm làm đứt tỉnh mạch cảnh, đứt cơ vùng cổ; vết thương bên má phải dài 8cm. Ngay sau đó, Nhân đã bị bắt và bị các cơ quan chức năng truy tố tội “Giết người”.

Hôm đưa vụ án ra xét xử, đứng trước vành móng ngựa, Nhân cho rằng, hành động của mình hôm ấy là nông nổi, bột phát chứ không cố ý muốn giết Đạo và xin tòa xem xét giảm án. 

Tham dự phiên tòa mới hiểu được phần nào hoàn cảnh gia đình của bị cáo. Nhân đã có vợ và hai con nhỏ.  Nhân và Đạo là người cùng xã, lại có họ hàng, trong cuộc sống chẳng có mâu thuẫn gì to tát. Cả hai đều đi làm thợ xây để có thu nhập trang trải cho gia đình, nhưng cũng vì một chút nóng giận, nông nổi nên cơ sự mới xảy ra như vậy.

Gặp mẹ Nhân ngồi ở hàng ghế trước trong phòng xét xử, bà thổn thức: Gia đình tôi là hộ nghèo, chồng thì đã mất, nó là trụ cột của cả gia đình. Cả nhà chỉ có con bò là tài sản lớn nhất cũng đã bán đi để trang trải cho bị hại, nó mà bị xử nặng thì gia đình tôi chẳng biết bấu víu vào đâu...

Trong lúc Hội đồng xét xử nghị án, vợ bị cáo Nhân tranh thủ đưa hai đứa con tới gặp lại cha sau những ngày tạm giam. Đứa con út bỗng khóc ré lên khi thấy người lạ bồng bế. Nhân lấy 2 đồ vật mình làm được trong những ngày tạm giam để dỗ dành con rồi đưa cho vợ 1 lá thư.  “Tất cả những gì anh muốn nói với em đều viết ở trong này hết”, Nhân nói vội. Chứng kiến cảnh này, nhiều người có mặt tại phiên tòa đã bật khóc. 

Nhân bị tuyên 7 năm tù về tội “Giết người”, mẹ Nhân níu tôi ở hành lang phòng xét xử, xót xa: “Sao họ xử nặng vậy chú, làm thế thì nó đâu còn thời gian để làm lại cuộc đời và lo cho gia đình”.

Đằng sau mỗi bản án được tuyên không chỉ là hình phạt dành cho bị cáo mà còn là những hậu quả nặng nề mà gia đình, người thân bị cáo phải gánh chịu. Không biết khi gây án Nhân có nghĩ đến điều này...

Ngọc Hải

--------------------------------------------

(*) Tên nhân vật đã được thay đổi