.

Phản cảm

Thứ Bảy, 24/09/2016, 20:53 [GMT+7]

(QBĐT) - Vào ngày nghỉ, ông H. bảo con là T. lấy xe máy về quê đưa bà nội là bà B. lên phố chơi.

Buổi chiều, trời thu mát mẽ, T. chở bà nội mình đi xem phố phường để thư giãn. Sau một hồi, hai bà cháu lòng vòng trên các tuyến phố, bà B. thích thú lắm. Đến khu phố thời trang, bà B. thốt lên:

- Ui chao! Người ngợm mô mà không mặc áo quần chi hết, đứng trần truồng rứa hè!?

Nghe bà nội nói thế T. cho xe chạy chậm lại, nhìn, bật cười:

- Không phải người mô mệ ơi! Đó là tượng, là ma-nơ-canh để họ trưng bày, giới thiệu áo quần đó.

Bà B. trầm giọng:

- Ma-nơ-canh là cái chi, phải lấy vải hoặc chăn màn mà trùm hắn lại, chứ ai đời để trần truồng như rứa!?...

T. thầm nghĩ: Ừ, mệ nói cũng đúng, mặc dù là ma-nơ-canh nhưng cũng bằng người thật, cũng giống người thật mà trần truồng đứng chưng ra giữa bàn dân thiên hạ thế thì phản cảm lắm...

Hiệp Vân