.

Quê nhà

Chủ Nhật, 01/11/2015, 14:49 [GMT+7]

(QBĐT) - Quê, là từ để mỗi khi nhắc tới ta lại được trở về tuổi thơ với chân trần đi trong trưa đứng bóng hay lon ton dép đứt, chạy theo kiểu nhảy chân sáo đón mẹ, đón bà đi chợ về, đón bịch chè 500 đồng ngọt lịm.

Là tiếng chó sủa râm ran làng trên xóm dưới, hồi nhỏ nghe tiếng chó sủa rang rảng như thế thì sợ ma... teo riết, rúc vô mùng, trùm chăn kín mít mà vẫn thấy run. Nhớ hồi xưa người lớn hay doạ con nít ông kẹ ở bụi chuối, lùm tre... mà phát khiếp!

Quê, là cánh đồng lúa xanh thơm mùi cỏ, mùi bùn, là cánh đồng lúa vàng rụm và tiếng ếch kêu đêm đêm. Khi mưa giông vừa rắc trên những luống cày và khi cánh đồng vừa đốt mớ rạ sau khi phơi khô giòn trong nắng hè, mình lại nghe hương đất xộc vào mũi ngai ngái. Mùi khói đốt đồng gọi ký ức tuổi thơ xếp diều giấy, ra mương và lút dép dưới bùn về ngoại đánh.

Ảnh: T.H
Ảnh: T.H

Quê là con đường làng quanh co, năm nào đó mưa thì bùn, nắng thì bụi, còn giờ đã được bê-tông hoá, xe chạy bon bon.

Quê nhà là từ gợi cho những ai đi xa nỗi thao thức quay về, vì mỗi lần nói tới quê đã nghe nỗi nhớ quay quắt ở trong lòng...

Về quê, hương quê vẫn còn thoang thoảng, vương trong những khóm cây, ngọn cỏ, trong không gian trong xanh, yên bình chốn quê.

Đó là mùi hương hoa chanh, hoa bưởi, mùi của những bông lúa ngậm đòng bay khắp đồng trong nắng sớm và khi ánh mặt trời vừa lặn xuống phía đằng tây.

Nắng ở quê có vẻ giòn, ngọt, thơm hương hơn ở phố, có lẽ vì nắng hiện hữu giữa cảnh quan trong lành, mát rượi của cây cối, của đồng lúa xanh non nhìn xa hút tầm mắt. Quê mình miền Trung, nắng, gió, cái gì cũng đặc trưng - đủ để nhớ và tả thiệt nhiều chữ nghĩa vẫn chưa thể lột hết được...

Lưu Đình Long